Welcome to StackEdit! Hey! I’m your first Markdown document in StackEdit 1 . Don’t delete me, I’m very helpful! I can be recovered anyway in the Utils tab of the Settings dialog. Documents StackEdit stores your documents in your browser, which means all your documents are automatically saved locally and are accessible offline! Note: StackEdit is accessible offline after the application has been loaded for the first time. Your local documents are not shared between different browsers or computers. Clearing your browser’s data may delete all your local documents! Make sure your documents are synchronized with Google Drive or Dropbox (check out the Synchronization section). Create a document The document panel is accessible using the button in the navigation bar. You can create a new document by clicking New document in the document panel. Switch to another document All your local documents are listed in the document panel. You can switch from one to anoth...
có một bài thơ có gương mặt ngây thơ và mái tóc xoăn xoã trước trán dịu dàng. Những nơi đông người, bài thơ thường hay ngồi khuất vào góc tối, ngượng nghịu nhìn xuống chân mình. Sở dĩ như thế là vì bài thơ sống vào cái thời có quá nhiều phù thuỷ. Ai cũng phải có một khả năng biến hoá gì đó mới được công nhận là người trưởng thành. Bài thơ luôn luôn lo lắng về việc nó không có phép màu phù thuỷ như mọi người, bài thơ lo lắng đến mức gương mặt bài thơ xám đi như bị ám khói
chúng ta tạm ngưng câu chuyện về sự lo lắng của bài thơ và kể về buổi sáng bài thơ đi thi
bài thơ thấy người ta hô biến một lớp mẫu giáo thành lớp chuyên, liền sau đó người ta tổ chức thi tuyển đầu vào mẫu giáo. Người khác hô biến phó tiến sĩ thành tiến sĩ, liền sau đó số lượng thống kê tiến sĩ tăng vọt dẫn đầu khu vực, một số nán lại hỏi thủ tục phong phó giáo sư (không phải người giúp việc cho giáo sư, mà từ từ sẽ lên làm giáo sư). Người khác nữa hô biến rừng thành đồi trọc, liền sau đó hô biến tiếp lấy tiền trồng rừng đi buôn bán đất vân vân...
chúng ta tạm ngưng câu chuyện mọi người và kể về bài thơ
đến phiên bài thơ, bài thơ hô biến ra một dĩa cơm sườn, không được. Người ta cười ồ, bài thơ xin được phúc khảo lần nữa, hô biến một cô gái để về làm vợ (quên nói, bài thơ đã đến tuổi lấy vợ từ lâu, và cũng thích có vợ), nhưng cũng chẳng có cô gái nào hiện ra. Các cô gái đi thi cùng với bài thơ còn bật cười nhìn bài thơ như nhìn người từ thế giới khác, vì bài thơ cứ hô biến mấy chuyện không đâu, những chuyện bây giờ chẳng ai còn hô biến nữa. Vì thuộc thế giới khác nên bài thơ không phải của thế giới này, nhưng bài thơ lại sinh ra ở cuộc đời này, nên bài thơ không thể thuộc về thế giới khác. Nói chung sau một hồi suy luận các cô gái cũng lẫn lộn hết cả về bài thơ. Các cô gái cứ để mặc cho bài thơ tuôn chảy, có lúc tràn cả ra sàn nhà
chúng ta tạm ngưng kể về việc tuôn chảy của bài thơ, và kể về việc bài thơ không biết hoá phép nên bài thơ không thể trưởng thành
bài thơ cứ trẻ mãi, tuôn chảy mãi, chảy mãi. Sau đó người ta nói bài thơ vì còn trẻ con nên được phép đái dầm, chỉ có điều hơi tốn tã giấy (không phải tốn giấy)
Comments